[Review sách] - Đợi đi… Vết thương nào rồi cũng lành - Lư Tư Hạo - Cuốn sách chữa lành những thương tổn, tìm được hạnh phúc cho chính bản thân mình

Ngày: 02/10/2022
Nội dung bài viết

Càng trưởng thành, chúng ta sẽ càng nhận ra cuộc sống không bao giờ là dễ dàng cả, có nhiều lúc ta sẽ cảm thấy chơi vơi, mơ hồ, vô định và trong lòng luôn nặng trĩu những tâm tư khiến ta muốn chạy trốn khỏi hiện thực. Nhưng cuộc sống luôn là như vậy, việc của chúng ta là phải trưởng thành hơn, bởi bên cạnh nỗi buồn bao giờ cũng có niềm vui xuất hiện. Đừng để cuộc đời vùi dập tuổi trẻ ta, bởi vì chỉ có bản thân mình mới có thể chữa lành vết thương cho chính mình. Cuộc đời có rất nhiều điều ý nghĩa cần chúng ta khám phá và chinh phục, hãy mạnh mẽ tiến lên phía trước, đừng vì những vấp ngã, trở ngại trước mắt mà vội vàng lùi bước, đừng chần chừ mà hãy sống hết mình để không tiếc nuối vì một thời tuổi trẻ. “Đừng bao giờ ngừng cố gắng trong thực tại. Nếu bạn không thể khiến ngày hôm nay có ý nghĩa hơn hôm qua, vậy thì ngày mai rốt cuộc còn tác dụng gì?”.

Cuốn sách Đợi Đi… Vết Thương Nào Rồi Cũng Lành của tác giả Lư Tư Hạo viết về tuổi trẻ, từng câu chữ như những lời an ủi, động viên giúp mỗi chúng ta có thể chữa lành những thương tổn trong quãng thời gian khó khăn này và tìm được hạnh phúc cho chính bản thân mình

Tuổi trẻ ai cũng có cho riêng mình những ước mơ và hoài bão. Nhưng trên hành trình chinh phục giấc mơ ấy, chúng ta sẽ không tránh khỏi những thất bại, áp lực của cuộc sống khiến ta hoài nghi về bản thân và vô tình đánh mất đi những nhiệt huyết, khát vọng ban đầu của chính mình. “Chỉ khi vấp ngã, ta mới hiểu ra rằng bản thân thật sự muốn kiên trì vì điều gì”, sống trên đời là phải biết vươn lên, đi qua những ngày gian khó, chịu đau đớn, tổn thương, hay phải chịu đựng sự cười nhạo và ánh mắt khinh bỉ của mọi người, bị rơi xuống những vực sâu tăm tối của tuyệt vọng và cô đơn nhưng khi vượt qua tất thảy những thử thách và những ngày tháng vất vả đó chúng ta sẽ hái được quả ngọt của đời mình. “Càng dài đằng đẵng, càng phải thản nhiên; càng thấy sợ hãi, càng phải đối diện; càng thấy khó khăn, càng phải kiên cường; giấc mơ càng khó vươn tới, càng đáng thực hiện”. Cuộc sống không phải là chờ đợi cơn bão đi qua, mà phải học cách khiêu vũ dưới mưa và mạnh mẽ tiến về phía trước vì những hy vọng và đam mê của mình.

 “Thực ra chúng ta đều biết không phải tất cả ước mơ đều trở thành hiện thực, đều biết có một số người ngày mai sẽ chẳng còn nhớ mình là ai, đều biết đến một ngày nào đó chúng ta rồi cũng sẽ dần dần trở thành những người lòng dạ sắt đá.

Thế nhưng chúng ta vẫn phải bước tiếp trong những năm tháng rất dài phía trước, vì vậy hãy hào phóng gửi lại tất cả những đau buồn thơ dại, tất cả những cô đơn quạnh quẽ, tất cả những xinh đẹp và xấu xí... tất cả những điều thuộc về thời niên thiếu vô tri ấy ở lại tuổi trẻ phía sau.

Sau đó đem theo hành trang là chút dũng cảm và tùy hứng sau cùng, chút ước mơ đã mang đầy thương tích, cùng với người vẫn luôn bên bạn, mạnh mẽ bước tiếp trong thế giới điên cuồng này.

Mang theo quá khứ không thể buông bỏ, sau đó nỗ lực tiến về phía trước.”

Càng trưởng thành thì càng cô đơn, càng lớn khôn thì lại càng bất an hơn về cuộc sống. Trong cuốn sách Đợi Đi… Vết Thương Nào Rồi Cũng Lành, tác giả cũng giành một phần để viết về nỗi cô đơn. Bất cứ ai cũng có những nỗi cô đơn trong chính con người mình, càng cô đơn chúng ta sẽ càng biết trân quý những khoảnh khắc ấm áp bên gia đình và những người thân yêu. Thế giới rộng lớn, nhưng có đôi lúc chúng ta cũng sẽ cảm thấy cô đơn và lạc lối nhưng dù có như thế nào chúng ta cũng phải vượt qua, quen dần với điều đó và mạnh mẽ bước đi trên con đường của riêng mình. “Con người ai chẳng cô đơn, cô đơn không đáng sợ, đáng sợ hơn chính là sợ hãi sự cô đơn. Đứa trẻ muốn hái sao kia ơi, cô đơn là bài học bắt buộc dành cho chúng ta, đừng sợ bản thân mình cố gắng mà vẫn không trở nên xuất sắc, hãy sợ những người ưu tú hơn còn nỗ lực hơn cả ta đi kìa...”.

Thanh xuân của mỗi người là quãng thời gian đẹp đẽ nhất, vui tươi, hạnh phúc và tràn đầy những hồi ức khó quên, kèm theo cả sự nuối tiếc mãi lắng đọng tận ở mãi trong tim. Bởi thanh xuân luôn ấy luôn tồn tại những câu chuyện, những con người khiến cho chúng ta luôn dằn vặt mãi không thể quên. Tuổi thanh xuân ấy, chúng ta cũng đã dốc hết tình cảm cho người ta yêu thương, mặc dù không thể cùng nhau đi đến cuối con đường nhưng cũng để lại trong chúng ta những hồi ức đẹp. Nhưng càng trưởng thành, chúng ta lại càng trở nên dè dặt, càng sợ bị tổn thương nhiều hơn nên không dám mở lòng, chẳng còn dũng khí để đi tiếp thêm một đoạn đường nữa, bởi lại sợ bị tổn thương thêm một lần nữa. “Thứ mang tên “hồi ức” vẫn luôn náu mình ở một góc khuất nào đó trong ký ức của chúng ta, để đến khi bạn nghe một bài hát, xem một bộ phim, đi qua một ngã rẽ, nó sẽ lại lặng lẽ xuất hiện”. Nhưng thời gian rồi cũng sẽ qua, những nỗi đau rồi cũng sẽ dần phai mờ, và ký ức sẽ dần trôi như một trải nghiệm của cuộc đời. Dù bạn đã trải qua thanh xuân như thế nào, cũng đừng khép chặt lòng mình, đừng cứ mãi chìm đắm trong quá khứ, bởi tận sâu trong tim chúng ta vẫn có những thôi thúc, khao khát yêu thương và được yêu thương. Ai cũng xứng đáng có được hạnh phúc. “Thích ai thì hãy theo đuổi, bởi có thể trong cuộc đời này, bạn sẽ chỉ có duy nhất một cơ hội để nắm tay người đó. Có mơ ước hãy nỗ lực thực hiện, bởi trong cuộc đời này, hiện tại không dũng cảm cố gắng, có lẽ sau này sẽ chẳng còn cơ hội.”

Chưa một lần đau sao là tuổi trẻ, nhưng … vết thương nào rồi cũng lành. “Thời gian sẽ chữa lành… hầu như mọi thương tổn. Nếu nỗi đau của bạn chưa ngôi ngoai xin hãy đợi thêm chút nữa”.

Với giọng văn nhẹ nhàng nhưng sâu lắng giàu cảm xúc, Đợi Đi… Vết Thương Nào Rồi Cũng Lành như liều thuốc chữa lành những thương tổn trong tâm hồn của mỗi chúng ta. Thanh xuân ấy, đôi lúc sẽ có những vấp ngã, tiếc nuối, chông gai, mình đầy thương tích... nhưng nỗi đau nào rồi cũng qua, từ đó giúp chúng ta trưởng thành, mạnh mẽ hơn để kiên cường đứng lên bước tiếp trên hành trình đầy sóng gió trên bước đường đời, chinh phục những ước mơ và hạnh phúc của đời mình. “Thế giới chỉ có một chủ nghĩa anh hùng chân chính, đó chính là sau khi nhìn rõ bản chất, ta vẫn thấy yêu mến cuộc sống này.”

THÔNG TIN SÁCH

Tên sách: ĐỢI ĐI VẾT THƯƠNG NÀO RỒI CŨNG LÀNH

Tác Giả: Lư Tư Hạo

Kích Thước: 13,5 x 20,5

Số Trang: 326

Hình thức: Bìa Mềm

Công ty phát hành Skybooks

Nhà Xuất bản: Phụ Nữ

Bình luận

Gửi bình luận