[Trích dẫn sách hay] - Kafka Bên Bờ Biển - Haruki Murakami - hành trình đi tìm bản ngã của chính mình

Ngày: 01/10/2022
Nội dung bài viết

Cuốn sách Kafka Bên Bờ Biển là một trong những tác phẩm nổi tiếng của Haruki Murakami, kể về Kafka Tamura, cậu bé 15 tuổi, trốn khỏi nhà ở Tokyo để thoát khỏi lời nguyền khủng khiếp của người cha: “một ngày mày sẽ giết cha mày, ngủ với mẹ mày và cưỡng hiếp chị gái mày”. Song song đó là cuộc phiêu lưu của cụ Nakata một ông già lẩm cẩm mất đi khả năng đọc nhưng có khả năng nói chuyện với mèo. Hai số phận đan xen vào nhau để trở thành một tấm gương phản chiếu lẫn nhau. Cuốn sách chứa đựng nhiều triết lý sâu sắc trong cuộc sống khiến chúng ta phải suy ngẫm và rút ra bài học cho chính bản thân mình. “Một cuốn sách để - ngấu - nghiến thật sự, cũng thật là một ám ảnh siêu hình dai dẳng…” - John Updike, The New Yorker.

“Cuốn sách là một hỗn hợp chừng mực giữa giật gân, kỳ ảo và văn chương, và nó thuyết phục một cách đặc biệt. Lại một lần nữa ông đã tạo ra một câu chuyện khiến bạn lật qua nhanh chóng đến lạ, để rồi ghi nhớ và băn khoăn về nó lâu dài” - Hugo Barnacle, Sunday Times. Dưới đây là những trích dẫn hay và ý nghĩa trong cuốn sách, hi vọng sẽ khơi gợi hứng thú của độc giả với cuốn sách này!

1. “Mọi thứ bạn tìm kiếm sẽ đến vào lúc bạn không ngờ tới”

2. “Không thể nhìn quá xa về phía trước. Nếu nhìn quá xa, anh sẽ bỏ hẵng cái trước mắt và sẽ vấp. Phải nhìn xa hơn một chút, kẻo sẽ đâm sầm vào một cái gì. Phải theo đúng trình tự đồng thời để mắt tới những gì ở phía trước.”

3. “Bất kì ai mới yêu đều kiếm tìm những mảnh ghép thiếu sót của họ.Vậy nên bất kì ai đang yêu cũng đau khổ khi nghĩ về người tình của họ. Nó giống như quay trở lại bên trong một căn phòng mà bạn có những kỉ niệm yêu thích, nơi mà bạn chưa hề nhìn lại từ lâu.”

4. “Mỗi người trong chúng ta đều đánh mất đi những thứ vô cùng quý giá. Mất đi cơ hội, mất đi khả năng, những cảm xúc mà không bao giờ ta kiếm tìm lại được. Đó chính là ý nghĩa tận cùng của sự sống.”

5. “Trong đời mỗi người sẽ có một thời điểm không thể quay đầu lại. Và trong vài trường hợp, thời điểm đó là lúc cậu không thể tiếp tục được nữa. Và khi ta chạm đến thời điểm đó, mọi thứ ta có thể làm chỉ là im lặng chấp nhận sự thật. Đó là cách mà chúng ta tồn tại.”

6. “Mình biết là mình hơi khác mọi người, nhưng mình vẫn là một con người. Mình muốn cậu nhận thức rõ điều đó. Mình là một con người bình thường, chứ không phải một quái vật. Mình cảm nhận sự vật như mọi người, hành động như mọi người. Tuy nhiên, đôi khi cái khác biệt nho nhỏ ấy lại như một vực thẳm ngăn cách.”

7. “Đôi khi, số phận giống như một cơn bão cát nhỏ cứ xoay chiều đổi hướng liên tục. Mày đổi hướng nhưng cơn bão cát đuổi theo mày. Mày lại quặt ngả khác, nhưng cơn bão cũng chỉnh hướng theo. Cứ thế quay tới quay lui, mày diễn tới cùng cái trò ấy như một điệu nhảy báo điềm gở với cái chết dữ ngay trước bình minh. Tại sao? Vì cơn bão cát ấy không phải là một cái gì từ xa thổi tới, một cái gì không liên quan đến mày. Cơn bão ấy là mày. Một cái gì bên trong mày. Cho nên tất cả những gì mày có thể làm là cam chịu nó, bước thẳng vào trong cơn bão, nhắm mắt lại và bịt chặt tai để cát khỏi lọt vào và từng bước một đi xuyên qua nó. Ở đó, không có mặt trời, không có mặt trăng, không phương hướng, cũng chẳng có ý thức gì về thời gian. Chỉ có cát trắng mịn xoáy lốc lên trời như xương nghiền tơi thành bụi. Đó là một thứ bão cát mà mày cần tưởng tượng ra.

Và mày thực sự sẽ phải vượt qua được cơn bão tượng trưng, siêu hình, dữ dội ấy. Bất kể nó có thể siêu hình hay tượng trưng đến đâu, chớ có mảy may lầm lẫn về nó: nó sẽ cứa vào thịt như cả ngàn lưỡi dao cạo. Nhiều người sẽ tướp máu và cả mày cũng sẽ tướp máu. Máu nóng đỏ tươi. Bàn tay mày sẽ dính máu ấy. Máu của chính mày và máu của kẻ khác.

Và khi cơn bão đã chấm dứt, mày sẽ không nhớ mình đã làm thế nào mà vượt qua được nó, làm thế nào mà mình đã sống sót. Thậm chí mày cũng sẽ không biết chắc là cơn bão đã thật sự chấm dứt hay chưa nữa. Nhưng điều này thì chắc chắn. Khi mày ra khỏi cơn bão, mày sẽ không còn là con người đã dấn bước vào nó. Ý nghĩa của cơn bão là như thế đó.”

8. “Khi một cuộc chiến tranh xảy ra, người ta buộc phải trở thành lính. Họ mang súng ra tiền tuyến và phải giết những người lính ở phía bên kia. Giết càng nhiều càng tốt. Không ai cần biết anh có thích giết người khác hay không. Đó là việc anh phải làm, thế thôi. Bằng không, anh sẽ là kẻ bị giết.”

9. “Mỗi người đau đớn theo một cách riêng, và đều có những vết sẹo của riêng mình.”

10. “Ký ức làm ta ấm lòng bên trong, đồng thời nó cũng xé nát tim ta.”

THÔNG TIN SÁCH

Tên sách: Kafka Bên Bờ Biển

Tác giả: Haruki Murakami

Kích thước: 15.5 x 24 cm

Loại bìa: Bìa mềm

Số trang: 539

Nhà xuất bản Văn Học

Công ty phát hành Nhã Nam

 

Bình luận

Gửi bình luận