[Review sách] - Ánh Sáng Vô Hình - Anthony Doerr

Ngày: 08/10/2022
Nội dung bài viết

“Ánh Sáng Vô Hình” có một thứ ánh sáng mà chúng ta không thể nhìn thấy, nhưng nó là cầu nối định mệnh kết nối hai con người, mang hai số mệnh khác biệt đến bên nhau. Câu chuyện trong tác phẩm này, kể về một cô gái Pháp tên là Marie-Laure, cô ấy bị mù và chàng trai mồ côi tên Werner, người Đức, sự khác biệt quá nhiều nhưng họ đã gặp nhau tình cờ, theo một cách kỳ diệu.

Lấy bối cảnh trong cuộc chiến tranh thế giới thứ 2, chiến tranh gây ra mất mát, bao nhiêu người tha phương, lưu lạc. Tờ đơn rải khắp nơi, phủ đầy mặt đất, trắng xóa trên nền đường sỏi cuội. “Thông báo khẩn đến cư dân thành phố. Lập tức rời khỏi thành phố đi về vùng nông thôn chưa bị chiếm đóng.” Tiếng máy bộ đàm tanh tách, máy bay ném bom uể oải khắp nơi, mọi thứ đổ nát, lập lòe, chạy tán loạn. Có nhiều câu chuyện được nhắc đến nhiều trong thời chiến đã trở thành chất liệu trong văn học. Và trong cuốn sách “Ánh sáng vô hình” chúng ta sẽ lắng nghe câu chuyện của hai nhân vật là Marie-Laure và Werner.

Marie-Laure là một cô gái Pháp mười sáu tuổi, cô gái bị mù, mắt cô bị đục thủy tinh thể, trong một thế giới đầy bom đạn, cô không trực tiếp nhìn thấy sự đổ nát, thiệt hại, mất mát, nhưng cô lắng nghe bằng đôi tai của mình, cô nghe tiếng máy bay ném bom, cô cảm nhận bằng xúc giác cơ thể những thay đổi bên ngoài, cô nghe mùi thuốc súng nồng nặc quanh cô. Marie-Laure là một cô gái thông minh, rất thích đọc sách.

Werner là một chàng trai mười tám tuổi, với mái tóc bạch kim, Cậu đến từ Đức. Là một đứa trẻ mồ côi, người thân còn lại duy nhất là em gái Jutta, cậu là một người rất thông minh, thích nghiên cứu khoa học, đam mê tìm hiểu các mạch trở và các tụ điện, sau này cậu bị quân đội Phát xít lợi dụng để phục vụ cho những tội ác của chúng. “Mọi người đều đồng ý là cậu giỏi. Tuy nhiên, mỗi khi tỉnh giấc, cài cúc áo đồng phục, cậu cảm thấy mình đang phản bội một điều gì đó.” Được học tại học viện chính trị quốc gia và được cống hiến cho tổ quốc, đó là một niềm tự hào của bao thanh niên trẻ. Thế nhưng khi chứng kiến sự tàn bạo của phát xít, những mất mát và đau thương của những người vô tội. Werner bắt đầu hoang mang và hoài nghi vào chính mình.

Bố của Marie-Laure là thợ khóa tại bảo tàng lịch sử tự nhiên quốc gia, chính công việc này đã vô tình kéo cha con của Marie-Laure vào cuộc truy đuổi tìm kiếm viên kim cương có tên là “Lửa biển”. Marie-Laure bị mù từ năm sáu tuổi, người bố là người hết mực yêu thương cô, hình ảnh người bố ngồi đục đẻo, tỉ mỉ từng chút một về mô hình thành phố giành cho cô con gái, mua nhiều sách để cô con gái có thể tìm hiểu thế giới, tình cảm của người bố đơn thân giành cho con gái chiếm được nhiều tình cảm của độc giả. Không trốn khỏi sự truy đuổi của tên sĩ quan Đức, sự cuồng mê tín của những con người vô tri, cô gái nhỏ bé Marie-Laure bất hạnh bị bắt giữ. Chính tại đây Marie-Laure đã gặp Werner, trong phút giây ngắn ngủi gặp gỡ, dường như hai con người này đã thức tỉnh nhau, câu chuyện bất hạnh của Marie-Laure, hình ảnh cô gái mù nhưng tinh thần không hề yếu đuối đã khơi dậy sự mạnh mẽ, dũng cảm của Werner. Werner tìm mọi cách để giúp đỡ Marie-Laure trốn thoát.

Giây phút Werner cứu Marie-Laure chính là lúc mà cậu ấy đã thực sự tìm thấy được câu trả lời cho bản thân. Hình ảnh hai đứa trẻ nắm tay nhau cùng rời đi, đó là hai đứa trẻ của hai đất nước đang chiến tranh với nhau, vượt qua mọi rào cản, đó chính là lòng vị tha, tình người luôn ẩn sâu trong mỗi con người chúng ta. Chiến tranh đã cướp đi nhiều thứ quý giá, nhưng sẽ không thể giết chết lòng tốt bụng, sự lương thiện của nhiều người, tình người vẫn còn đó, chiến tranh kết thúc chúng ta sẽ cùng nhau hướng về những điều tốt đẹp hơn.

“Ánh Sáng Vô Hình” của tác giả Anthony Doerr, thực sự là một cuốn tiểu thuyết về đề tài chiến tranh xuất sắc, không chỉ là những đau đớn, tàn khốc, mất mát, xen lẫn trong đó là những hình ảnh, những câu chuyện rất nhân văn của các tuyến nhân vật khác, là sự tốt bụng, nhân hậu, trái tim quả cảm, và những đam mê tốt đẹp.

Bình luận

Gửi bình luận