[Review sách] - Seol, Con Có Hạnh Phúc Không - Sim Yun Kyung

Ngày: 21/11/2022
Nội dung bài viết

“Seol, Con Có Hạnh Phúc Không” của tác giả Sim Yun Kyung một cuốn sách đã thức tỉnh nhận thức về giá trị của gia đình, ý nghĩa thực sự của lòng yêu thương. Là câu chuyện về cuộc hành trình của cô bé mồ côi Seol đi tìm tình yêu thương thực sự và tìm lại chính bản thân mình.

Seol là một cô bé mồ côi, cô bị chính cha mẹ ruột của mình vứt bỏ trong thùng rác trước cô nhi viện khi vừa mới chào đời. “Bản thân tôi thậm chí còn chẳng hình dung được tình cảm bình thường giữa những thành viên trong gia đình là như thế nào. Thứ cảm xúc mà tôi bị tước đoạt từ khi sinh ra ấy lúc nào cũng làm tôi vô cùng bất an và lạ lẫm.” Cô được cô nhi viện nuôi dưỡng, cho đến năm 12 tuổi, cuộc sống của cô bắt đầu có những đảo lộn, ba lần cô bé bị từ chối nhận nuôi và cô bị trả về cô nhi viện. Mỗi lần bị từ chối nuôi, là một lần Seol lại hoang mang và lo sợ về chính bản thân mình, cô không biết tại sao lại như vậy, cô bé như bị mất phương hướng. Cô bị bắt nạt khi đi học tại một trường tiểu học của nhà giàu, nguyên nhân là bởi xuất thân của cô, đứa trẻ bắt nạt cô lại chính là người trong gia đình mà cô đang được nhận nuôi. Đây chính là gia đình cuối cùng mà Seol được nhận nuôi.

Cuộc sống trong gia đình mới và cách nuôi dạy của bố mẹ nuôi đã khiến cho cô bé Seol có sự trưởng thành chệch choạt. Bố mẹ nuôi là người áp đặt mọi thứ lên con cái, họ luôn mang danh nghĩa sẽ làm mọi thứ tốt nhất cho con, nhưng thực ra họ chẳng hiểu con cái họ muốn cái gì. “Trẻ con thì phải cười thật nhiều, chạy nhảy thật nhiều, nói chuyện thật nhiều với bạn bè. Như thế mới lớn lên được”, nhưng với Seol và  Shi Hyun thì lại không như thế. Seol hoàn toàn bị áp lực, áp lực với chính mình và với cả người nhà, cô bé seol bị hội chứng câm. “Chứng câm của con, có phải là bệnh lý, hay chỉ là việc duy nhất mà con có thể làm theo ý của mình? Con cố gắng mạnh mẽ, cố gắng tỏ ra mình ổn, nhưng trong lòng con có bao nhiêu sự yếu đuối, bao nhiêu tâm sự con không biết chia sẻ cùng ai? Con không thể làm theo ý mình, và cũng không hề tốt trong mắt mọi người. Con không dám tựa vào ai để kể, để khóc, để nhõng nhẽo, để được yêu chiều…”.

“Tôi không được lựa chọn mà phải sống không có cha mẹ, đó là thứ cảm giác giống như màn sương mù đen kịt có thể nuốt chửng tôi trong nháy mắt bất cứ lúc nào. Tôi không biết nên xông vào trong đó và loay hoay tìm lại những thứ mình đã mất hay lấy hết sức chạy theo hướng ngược lại. Người ta nói rằng những con chim có một chiếc la bàn vô hình trong đầu để phán đoán phương hướng từ khi sinh ra, nhưng cái la bàn đó của tôi có lẽ đã hỏng ngay từ đầu rồi.” Một cảm giác vô định, cô đơn, cô không biết phải làm gì, cô lo sợ mọi thứ xung quanh, sự im lặng của cô bé chính là ngưỡng cực đại của sự cô đơn.

“Giá như ngày càng có nhiều người lớn thật sự chấp nhận một cách nghiêm túc với tấm lòng rộng mở khi bọn trẻ nói ra chính kiến của mình thì tốt biết mấy. Bởi vì mọi đứa trẻ trên đời đều rất quan trọng, và vì tất cả chúng ta cũng đã từng một thời là trẻ con.” Là thông điệp mà tác giả Sim Yun Kyung muốn gửi gắm đến độc giả thông qua cuốn sách “Seol, Con Có Hạnh Phúc Không”. Đừng áp đặt con cái phải làm theo ý của mình, hãy yêu thương con đúng cách, những mầm non cần được nâng niu và yêu thương, bởi uốn nắn quá sớm sẽ dễ bị “gãy” và sẽ không phát triển toàn diện theo đúng bản chất của nó.

Bình luận

Gửi bình luận