Review sách Thằng quỷ nhỏ - Nguyễn Nhật Ánh

Ngày: 21/03/2022
Nội dung bài viết

Ai đó đã từng nói với tôi, "Vào những ngày nắng rực rỡ nhất, chúng ta biết có rất nhiều điều đã hoặc sẽ kết thúc. Sau này trên con đường cuộc sống bận rộn, hào quang tỏa sáng, người ảm đạm chán nản, đừng quên rằng anh ấy đã từng ngồi cùng nhau trong cùng một giảng đường, từng đau đầu vì một kỳ thi. Có lẽ, những câu chuyện về tuổi học trò, những kỷ niệm về tuổi trẻ ngây thơ sẽ luôn là những mảnh ghép rực rỡ và đáng nhớ nhất trong cuộc đời chúng ta. Tuổi trẻ thật đẹp, cũng ngắn và đầy tiếc nuối mỗi khi nhìn lại. Có bạn bè, có thầy cô, có tình yêu tuổi trẻ nhưng nhiều hơn nữa vẫn là tình bạn trong sáng... Nếu bạn có cơ hội, bạn sẽ hài lòng để quay trở lại thời gian ngây thơ nhất một lần nữa?

Cuốn sách mà tôi sắp giới thiệu với các bạn dưới đây có tên là "Con quỷ nhỏ" - được viết bởi tác giả Nguyễn Nhật Ánh. Chắc chắn, cái tên Nguyễn Nhật Ánh không còn xa lạ với nhiều độc giả yêu thích văn học Việt Nam. Ông được biết đến với nhiều tác phẩm văn học về chủ đề tuổi thiếu niên. Các tác phẩm của ông rất được độc giả yêu thích, thậm chí nhiều câu chuyện đã được chuyển thể thành phim nổi tiếng. Nhiều tác phẩm quen thuộc của Nguyễn Nhật Ánh có thể kể đến như: "Mắt biếc", "Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh", "Hãy cho tôi một tấm vé đi tuổi thơ", ,... "Ác quỷ nhỏ".

Về "Con quỷ nhỏ", tác phẩm được viết vào năm 1990 tại Thành phố Hồ Chí Minh. Câu chuyện gồm 21 chương, tiêu đề là một câu chuyện dài, nhưng thực ra khi đọc xong, tôi luôn cảm thấy chưa đủ, mình vẫn muốn đọc thêm! Những lời trong câu chuyện in đậm dấu ấn với người dân miền Nam, đặc biệt là bằng ngôn ngữ trò chuyện, vô cùng mộc mạc, bình dị và quen thuộc. Hầu hết các bìa truyện của Nguyễn Nhật Ánh đều được in những nét vẽ đơn giản nhưng tự nhiên, không cầu kỳ, mang đến cho độc giả cảm giác vô cùng gần gũi!

Cuốn sách này được chị tôi tặng vào ngày sinh nhật của tôi vào năm 2014, kể từ đó trong một thời gian dài tôi vẫn đọc nó, mặc dù tôi nhớ hầu hết các chi tiết trong câu chuyện, nhưng tôi vẫn thấy vui khi nhâm nhi từng ý nghĩa nhỏ trong lời của Nguyễn Nhật Ánh. Ấn tượng đầu tiên của tôi về việc giữ cuốn sách này là tiêu đề của câu chuyện. Ai là "ác quỷ nhỏ"? Đó là một cậu học sinh với cái tên khá nữ tính - Quỳnh. Anh ta có vẻ kỳ lạ. Anh ta có hai đôi tai lớn bất thường và một cái mũi lớn không kém. Mũi vẫn còn đỏ, mồ hôi...

Câu chuyện xoay quanh các nhân vật chính là Nga, Quỳnh và Khải,... Nga là một học sinh chuyển trường mới, ngay từ lớp 1, cô đã được Hạnh - giáo viên chủ nhiệm thông báo về chiếc ghế đặc biệt bên cạnh "tiểu quỷ". Điều đó không làm cho Nga lo lắng và lo lắng. Nhưng kỳ vọng của cô đã không được trả lời bởi vì "con quỷ nhỏ" đã rời trường học ngày hôm đó. Nga lầm tưởng "tiểu quỷ" là Luân - một cậu học sinh xảo quyệt, nghịch ngợm, nhưng hóa ra không phải vậy. Bạn càng tò mò. Sau đó, vào ngày thứ hai đi học, cô gặp Quỳnh - con quỷ nhỏ bị bạn bè trêu chọc như một chú hề ngay từ khi cô bước vào lớp. Sự xuất hiện của Nga không khỏi khiến anh bất ngờ, bởi anh đã quen với việc ở một mình ở góc lớp, giờ đã có bạn gái mới ngồi ngay bên cạnh. Mặc dù ngồi cùng bàn nhưng vẻ ngượng ngùng và đôi tai kỳ lạ của Quỳnh khiến cả Nga và anh đều không nói một lời nào với nhau.

Cho đến một ngày, trên đường đi học về, chiếc váy trắng của Nga bị cuốn vào xe đạp, may mắn quỳnh kịp thời chạy đến giữ xe, nếu không cô bị ngã. Cô nhanh chóng cảm ơn anh rồi lái xe đi, để Quỳnh đứng nhìn. Sau đó, hai người họ nói chuyện một chút và dần trở nên thân thiết hơn.

Đối với Nga, nó cảm thấy rất khác nhau. Anh biết rằng Nga đã coi anh là một người bạn ngay từ ngày đầu tiên anh gặp Nga, anh đã bắt gặp một cái nhìn "ngạc nhiên" có vẻ như lòng trắc ẩn của Nga khi nhìn anh "xuất sắc". Không giống như mọi người khác, họ coi bạn như một trò tiêu khiển. Ngài giúp họ giải tỏa nỗi buồn hoặc thỏa mãn sự tò mò hoặc lấp đầy những khoảnh khắc nhàn rỗi của họ. Vào những lúc đó, họ cười nhạo anh ta, họ vỗ tay, thậm chí cổ vũ anh ta, nhưng họ không bao giờ nói chuyện tử tế với anh ta. Khi những mánh khóe khỉ của anh ta kết thúc, chúng vội vã chạy đi như những khán giả háo hức để về nhà. Họ nhanh chóng quên anh. Và bạn, bạn hiểu tất cả những điều đó.

Hai người họ thân thiết trong một thời gian dài, và họ liên tục gặp phải những trò đùa ác ý của La - những người bạn nam nghịch ngợm trong lớp. Cả hai đều xấu hổ đến nỗi tránh mặt nhau, chỉ cúi đầu và không thể làm gì hơn. May mắn thay, đã có một thời gian khi ông đến viện trợ của Nga.

Khải là lớp phó đặt hàng của lớp, cả hai hoặc hàng xóm gần nhà nga mới. Trong lớp, ngoài Hạnh và Quỳnh, thỉnh thoảng Nga cũng nói chuyện với Khải. Ông đã "chú ý" đến Nga kể từ khi Nga trở về. Không hiểu sao mỗi lần nhìn Nga, bắt gặp ánh mắt long lanh của Nga, Khải bỗng thấy lòng mình như vừa có một cơn gió thổi qua. Nga biết điều đó, nhưng Nga không thích tiết lộ. Mặc dù Khải thường xuyên đến nhà Nga chơi, tặng quà và mua vé xem nhạc cho chị em Nga nhưng Nga vẫn không thích. Nga càng làm điều đó, nó sẽ càng nhiều hơn.

Rồi bỗng dưng có sóng, Luận bớt trêu chọc Nga và Quỳnh hoàn toàn. Chính vì vô tình biết được hoàn cảnh khó khăn của gia đình Quỳnh, trước khi nghĩ mọi người đều nhàn rỗi, không phải lo lắng về cuộc sống như mình, cậu bỗng cảm thấy có lỗi, cảm thấy tiếc cho bạn cùng lớp hoặc bị cậu bắt nạt. Nhưng đó chỉ là bí mật của anh.

Một thời gian sau, nhờ có anh trai, Nga cũng quen biết gia đình Quỳnh và đến nhà anh hai lần. Lần đầu tiên, cô hoàn toàn ấn tượng với thái độ mà những đứa trẻ xung quanh dành cho anh, dường như trong không gian riêng của mình, Quỳnh bước ra khỏi lớp vỏ tỏa ra sự tự tin hiếm có. Lần thứ hai, bạn đến khi bạn không có nhà. Đây cũng là một nguồn gốc của sự đi xa và hối tiếc không thể nguôi ngoai sau này.

Lần thứ hai tôi đến nhà, tôi không có nhà. Nga đi vòng quanh và vô tình dừng lại trước bàn làm việc của mình. Cô đã bị sốc khi phát hiện ra cuốn sổ tay thơ của Quỳnh, và đã bị sốc khi nhận ra rằng anh yêu cô. Một tình yêu thầm lặng, anh quan tâm đến em rất nhiều.

Trước tình cảm đó, Nga không biết phải làm gì. Cô luôn coi cả Quỳnh và Khải như bạn bè. Vấn đề là, Khải là một người bạn khó chịu, và Quỳnh là một người bạn đáng yêu. Cô chọn cách tránh Quỳnh, Nga không biết cách tiếp nhận hay từ chối tình cảm của anh.

Tất nhiên, Quỳnh cũng nhận ra điều đó. Nga chỉ coi bạn là một người bạn. Và tôi không muốn gì hơn nữa. Có một người bạn thân và chân thành, đối với Quỳnh, đó là một niềm vui lớn. Nếu bạn yêu nước Nga, đó là việc của bạn. Anh ta trân trọng và nuôi nó một mình mặc dù anh ta biết anh ta sẽ không đi đâu cả...

Những ngày tiếp theo với Quỳnh là chuỗi ngày rất nặng nề. Năm học sắp kết thúc và người bạn gái duy nhất của anh dường như đang trượt ra khỏi cuộc sống của mình mỗi ngày.

Và rồi, một tia sét đánh vào bầu trời, tai họa ập đến với Quỳnh. Mẹ nó ngã xuống đất. Anh cũng đưa mẹ về nhà để cùng các dì chăm sóc. Không phải là một lời tạm biệt với Nước Nga. Một ngày nọ, khi bắt gặp Luận, Nga chỉ biết chuyện gì đã xảy ra với Quỳnh, biết hoàn cảnh gia đình anh mà trước đây cô chưa từng quan tâm. Câu chuyện của Luận án khiến Nga vỡ mộng, hóa ra Nga không bằng Luận án.

Bị Nga phớt lờ, Quỳnh vẫn gửi cho Nga một món quà, đó là lời hứa của anh. Nga sẽ giữ nó, giữ nó tốt để làm kỷ niệm...

Đó là một kết thúc buồn! Quỳnh sẽ luôn nhớ đến Nga, như một người bạn gái mà anh thầm yêu thương và chăm sóc. Nga cũng sẽ nhớ quỳnh, như một người bạn! Tác giả Nguyễn Nhật Ánh đã khéo léo tiết lộ cho độc giả những suy nghĩ bên trong của các nhân vật, cho chúng ta cảm giác rõ ràng về niềm vui, nỗi buồn, về những đau khổ mà họ phải trải qua. Câu chuyện không chỉ có tình yêu tuổi mới lớn, mà còn có tình bạn, tình người, cũng có những suy tư sâu sắc, tái hiện rất chân thực những suy nghĩ về hành động của các bạn sinh viên trẻ, người ngây thơ, người phải lớn lên để chăm lo cho cuộc sống... Không thể chạm vào người ta!

Một số trích dẫn hay trong câu chuyện.

"Chuông reo, cả lớp xếp hàng. Nga bước ra khỏi lớp và trước khi đứng xếp hàng phía sau Hạnh, anh liếc nhẹ nhìn các chàng trai xếp hàng bên cạnh, kín đáo đoán xem nhân vật nào là quỷ nhỏ, nhưng anh không thể đoán được. Những khuôn mặt hài hước và rạng rỡ đó không có gì đáng ngờ. Hay "anh ta" mang biệt danh đó bởi vì "anh ta" phá hủy không ai có thể chịu đựng được? Nga suy nghĩ và liếc nhìn các cậu bé, tò mò quan sát. "

"Ở trang 18, Nga đã tìm thấy một phần về ý nghĩa của hoa. Trong đó, người ta nói rằng hoa thạch thảo tượng trưng cho nỗi nhớ khi chia tay...

Vì vậy, Quỳnh hẳn muốn nói với Nga rằng dù ở xa Nga đến đâu, dù Nga có đối xử với Quỳnh như thế nào, Quỳnh vẫn luôn nhớ đến Nga, luôn nhớ về. Lúc này, ở một nơi xa xôi, Quỳnh không biết rằng giữa Nga và Quỳnh, không chỉ có Quỳnh mới nhớ...".

Kết luận

Tóm lại, đây là một câu chuyện rất nhẹ nhàng nhưng cũng rất quen thuộc và để lại rất nhiều cảm xúc, phải không? Mời bạn cũng cùng đọc cuốn sách "Tiểu Quỷ" cũng như các tác phẩm quen thuộc khác của tác giả Nguyễn Nhật Ánh!

Bình luận

Gửi bình luận