Review sách Thiên thần nhỏ của tôi - Nguyễn Nhật Ánh

Ngày: 21/03/2022
Nội dung bài viết

Nguyễn Nhật Ánh, nhà văn của trẻ em và tâm hồn lãng mạn, là cách tôi gọi nhà văn kể từ khi đọc cuốn sách đầu tiên "Thiên thần nhỏ của tôi". Một cách viết khó thở và hoài cổ, có những chi tiết khiến tâm hồn người đọc giống như một cuộc phiêu lưu vào thế giới tưởng tượng của riêng nó. "Thiên thần nhỏ của tôi" là một câu chuyện về trẻ em nhưng về bản chất mang những giá trị của người lớn. Nếu bạn cần một truyện ngắn để giúp bản thân một chút, một chút bình yên, một câu chuyện nhẹ nhàng nhưng đầy ám ảnh, thì cuốn sách "Thiên thần nhỏ của tôi" là một lựa chọn rất phù hợp.

Về nhà văn Nguyễn Nhật Ánh:

Nguyễn Nhật Ánh là nhà văn Việt Nam, sinh năm 1955 tại thôn Đo Đo, xã Bình Quế, huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam. Ông được biết đến với nhiều tác phẩm văn học về đề tài tuổi mới lớn, các tác phẩm của ông rất được độc giả yêu thích và nhiều tác phẩm đã được chuyển thể thành phim: Kính vạn hoa, Cô gái từ hôm qua, Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh, Mắt biếc,... Các tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh luôn nhẹ nhàng nhưng đủ để ám ảnh người đọc, đó là lý do tại sao các tác phẩm của ông là một thành công vang dội, trở thành ký ức tuổi thơ của nhiều độc giả. Năm 1998, ông được Nhà xuất bản Kim Đồng trao giải nhà văn bán chạy nhất.

Truyện ngắn thiên thần nhỏ của tôi:

Câu chuyện bắt đầu với sự biến đổi của ngôi nhà của gia đình Kha, và giống như mọi lần khác, gia đình chuyển đến một ngôi nhà hoàn toàn xa lạ. Tại đây, câu chuyện về một thiên thần nhỏ của tôi bắt đầu khi Kha gặp Hoa Hồng. Một cô gái nghèo trong xóm, người lẻn vào khu vườn thiên đường của Kha phía sau nhà. Nói chính xác, đó là một khu vườn đầy thơ theo mô tả của Nguyễn Nhật Ánh. Có những lời nhẹ nhàng mô tả khu vườn sau nhà Kha, thánh địa của kha và Hoa Hồng: Đôi khi tôi ngồi đọc trên tường giếng mặc dù khi tôi ngồi trên những tảng đá rêu phong đó, tôi nhìn vào trang giấy, tôi nhìn vào trang giấy, tôi nhìn vào vài bông hoa được đóng dấu trong giếng. Làn nước trong vắt được tô điểm bởi màu vàng của lá và màu trắng của bông với đường viền màu xanh rêu xung quanh tôi cũng kỳ diệu không kém và tôi đọc chúng không chán mắt.

Sau đó, từ hai người xa lạ, hai đứa trẻ của hai lớp và lớp khác nhau gần nhau, chơi với nhau và linh hồn có những điểm tương đồng. Kỳ lạ thay, hoa hồng cũng là những người sành sỏi và triệt để mọi ngóc ngách của "khu vườn của thiên đường", nơi có nhiều trái cây và thực vật hơn chủ nhà là Kha. Một ngày lẻn vào vườn, Hồng Nhung bị becgie mà Ba Kha vừa mang về và nghiền nát xương bả vai phải vào bệnh viện. Sau đó, Kha biết được một sự thật đau lòng về Rose, về gia đình cô, về một xã hội có chút bất công khiến anh cảm thấy tiếc cho Rose, cảm thấy tiếc nuối và một chút lửng, tâm trạng mơ hồ: Ngày hôm đó, lần đầu tiên, tôi không nghĩ đến việc về nhà... 

 

Một câu chuyện về hai đứa trẻ nhưng sau đó là một sự thật đau lòng qua lăng kính của một đứa trẻ

Khu vườn phía sau nhà kha là khu vườn của gia đình hoa hồng, nơi cô lớn lên, từng gắn bó và yêu thích khu vườn của thiên đường đó. Tuy nhiên, với việc khai thác vấn đề bất công giữa các giai cấp, sự phân biệt đối xử giữa con người với con người, Nguyễn Nhật Ánh khiến người đọc tiếc nuối về thân phận của bông hồng nhỏ. Nơi trước đây là của tôi bây giờ là của người khác, nó từng là của tôi, tôi đã bị becgie của tôi cắn với một vết thương trên vai, đó cũng là một nỗi đau trong tâm hồn của một đứa trẻ: Tôi không biết liệu tôi đã thức dậy bây giờ chưa, và khi tôi nhìn thấy những ngôi sao lung linh bên cửa sổ,   Tôi không thể nghĩ ra khu vườn đang chết dần ngoài kia.

Và bạn đã bao giờ biết, đối với tôi, rằng bạn luôn ngọt ngào và đáng yêu như một thiên thần, ngay cả khi bạn đã phá vỡ cánh chính của bạn trong Vườn Thiên đường của thời thơ ấu của bạn. Hoa hồng và gia đình là hai đối lập nhau. Một gia đình giàu có của Kha và gia đình nghèo đã bị đánh nhầm bourgeak, tịch thu tất cả tài sản mà ngay cả khi bà của cô nộp đơn xin xem xet cũng không thành công của gia đình Rose. Câu chuyện chủ yếu là về cuộc gặp gỡ của hai đứa trẻ nên vấn đề phân biệt giai cấp và bất công không đề cập quá nhiều. Với từng lời ở cuối đoạn văn mà Nguyễn Nhật Ánh viết, người đọc đau lòng cho số phận của Hồng Hoa, thương xót cô bé chỉ đơn giản là bỗng dưng mất nhà, mất bó từ những ngày đầu đời để lẻn vào vườn, rồi "một thiên thần vừa gãy cánh chính trong khu vườn thiên đường thời thơ ấu của tôi".

Kết luận

Tóm lại, Thiên thần nhỏ của tôi sẽ cho chúng ta những cảm xúc có chút lạc lõng, một chút buồn cho số phận của đứa trẻ hoa hồng qua góc nhìn và cảm nhận của cậu bé Kha. Và ngay cả khi anh ta là một đứa con trai khá giả, anh ta có tâm sự của riêng mình, có một người chị gái khác với anh trai, nó thậm chí còn là một sự khác biệt trong tâm hồn. Mỗi lớp học đều có những nỗi đau riêng, Nguyễn Nhật Ánh đã nhẹ nhàng đi vào lòng người đọc và để lại một cái kết mơ hồ nhưng lại khiến người đọc phải suy nghĩ, nghiện ngập và vẽ nên một cái kết khác cho chính nhân vật. Một tác phẩm đã được phát hành trong một thời gian dài nhưng có phần bị lãng quên, bây giờ tôi hy vọng bạn sẽ đọc và đánh giá cao giá trị của nó.

Bình luận

Gửi bình luận